Danh tăng đời nhà Đinh, pháp danh là Chân Lưu, không rõ tên thật của
ông, lúc nhỏ ông theo học nho, sau đó ông đi tu theo dòng thiền Quang Bích ở
chùa Khai Quốc, Ông nổi tiếng là người tinh thông Phật học và thông hiểu việc
chính trị nên được vua Đinh Tiên Hoàng* trọng dụng và tin dùng. Năm 971 Ngô Chân
Lưu được vua ban hiệu là Khuông Việt Đại Sư và giao cho giữ chức Tăng thống, đứng
đầu các tăng lữ, hệ thống tăng quan trong triều. Ông thường tham dự việc triều
chính, làm cố vấn cho vua. Dưới triều Lê, ông vẫn tiếp tục làm Quốc sư cho vua
Lê Đại Hành*. Ông đóng góp nhiều ý kiến quan trọng giúp vua Lê Đại Hành trong
cuộc kháng chiens chống quân Tống và sau đó thường giúp vua tiếp các sứ thần nước
ngoài.
Ngô Chân Lưu còn là một nhà thơ. Tác phẩm nổi tiếng còn lại của ông là
bài Vương Lang Quy. Đó là bài thơ ông
vâng mệnh vua Lê Đại Hành làm để tiễn sứ thần nhà Tống là Lý Giác (năm 987).
Lê Quý Đôn đã viết về ông: “Chân Lưu từ điệu danh chấn nhất thời” (Điệu
ca của Ngô Chân Lưu đã nổi danh một thời).
L.V.N.
No comments:
Post a Comment